Kinh Voâ Löôïng Thoï
Laø trung boån cuûa Kinh Hoa Nghieâm

voluongtho.edu.vn

KHÔNG THỂ CẢM ĐỘNG ĐƯỢC NGƯỜI VÌ CHÍNH MÌNH KHÔNG CÓ ĐỨC HẠNH

KHÔNG THỂ CẢM ĐỘNG ĐƯỢC

NGƯỜI VÌ CHÍNH MÌNH

KHÔNG CÓ ĐỨC HẠNH

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không


Trong nhà có muỗi, cũng có bọ chét. Phật dạy tuyệt đối không được sát sanh, thị giả của Ngài muốn thanh lý giúp Ngài nên bắt chúng lại nuôi ở trong cái ống tre nhỏ, hoặc giả đem thả ra bên ngoài.

Ấn Tổ nói với thị giả: Không cần, cứ để chúng ở đây, cảnh giác chính mình.

Tại sao vậy?

Do đức hạnh của bản thân ta không đủ, không thể cảm hóa nó. Ta nhìn thấy có những động vật nhỏ này ở đó thì có thể sinh tâm hổ thẹn. Ta xem chúng giống như thầy vậy, từng giây từng phút nhắc nhở mình, tự mình phải nghiêm túc soi lại, sửa chữa lỗi lầm.

Quả nhiên sau bảy mươi tuổi, bất kể Tổ Sư sống ở nơi nào, kể cả nơi có rất nhiều những động vật nhỏ này, chỉ cần bản thân Ngài đến nơi đây trú ngụ lại mấy đêm thì một con cũng không có. Người ta nói những động vật nhỏ này di dời rồi tức là dọn nhà rồi.

Đức hạnh có thể cảm động những động vật nhỏ này, thì sao không thể cảm động người được?

Người là tối linh trong vạn vật, không thể cảm động được người là vì chính mình không có đức hạnh. Cho nên, tiến đức tu nghiệp là việc đại sự làm người của chúng ta, chúng ta không thể không biết.

***